DÒNG ANH EM GIẢNG
THUYẾT
TÀI LIỆU HỌC HỎI
VỀ TU HUYNH ĐAMINH
“Thánh hiến
chính mình cho Thiên Chúa,
theo Đức Kitô để
sống Tin Mừng trong Dòng”
(LCO 189, I)
Ts.
Giuse Mai Văn Tuyến, OP chuyển ngữ
Ts. Giuse Phan Tấn Thành, OP hiệu đính
I.
Dẫn nhập và giới thiệu
Trong thư gửi các cha
Giám Tỉnh Tỉnh Dòng Bắc Mỹ ngày 23.7.2011, cha Tổng Quyền nhắc lại kiến nghị của
Tổng Hội Roma, 2010, số 218 rằng “Chúng
tôi kiến nghị cha Tổng Quyền chỉ định một ủy ban về anh em Tu Huynh để tổ chức
một Đại hội Tu Huynh quốc tế tập trung nhìn lại và đổi mới ơn gọi và sứ vụ của
Anh em Tu Huynh Đa Minh trong thời đại chúng ta”
Ngài viết tiếp trong
thư, “Anh em Tu Huynh đã và vẫn còn rất
quan trọng cho sứ vụ giảng thuyết của chúng ta và đặc biệt chúng ta phải hiểu rằng
anh em là phần thiết yếu của sứ vụ giảng thuyết và sống đời sống Tin Mừng. Trước
khi tổ chức một Đại hội Tu Huynh quốc tế, tôi muốn có một cuộc nghiên cứu
nghiêm túc về đời sống và sứ vụ của anh em Tu Huynh trong toàn Dòng. Ơn gọi này
đang bắt đầu biến mất trong nhiều Tỉnh Dòng của chúng ta. Tôi nghĩ rằng điều
này làm yếu đi sứ vụ của chúng ta. Trong các Tỉnh Dòng khác ơn gọi này phát triển.
Lịch sử nói gì với chúng ta một số năm qua? Chúng ta có phải điều chỉnh gì
không?
Để thực thi cuộc nghiên
cứu này, ngài đã bổ nhiệm Ủy ban Nòng cốt sau đây:
Anh
Jacques Ambec, OP – Tỉnh dòng Toulouse
Anh
Jose Bolabato, OP – Phụ tỉnh Congo
Anh
Martin Nguyen Si Luu, OP – Tỉnh dòng Việt Nam
Anh
Ignatius Perkins, OP – Tỉnh dòng T. Giuse, chủ tịch
Anh
Tomasz Syperek, OP – Tỉnh dòng Ba Lan
Trong lá thư này và thư
gửi chung cho các Giám Tỉnh và Phụ Tỉnh toàn Dòng ngày 01.10.2011, ngài kêu gọi
tổ chức các cuộc họp các Tu huynh cấp miền để tham gia vào việc thảo luận
nghiêm túc về ơn gọi, đào tạo, các tác vụ, những hoàn cảnh khác nhau dựa theo
các vùng, lịch sử của các Tỉnh dòng và văn hóa của họ.
Thêm vào đó, nhân dịp kỷ niệm 50 năm Thánh
Martin được tôn lên bậc Hiển thánh, theo lời yêu cầu của cha Tổng quyền, Tỉnh
Dòng Pêru đã chuẩn bị một đại hội, tạo cơ hội khác cho anh em thuộc tất cả các
đơn vị trong Dòng tập trung để cùng nhau thảo luận về ơn gọi, việc đào tạo và các
tác vụ của anh em.
II.
Tiến trình sử dụng trong việc nghiên cứu
Trong khi thảo luận với
cha Tổng Quyền về tiến trình được dùng trong cuộc nghiên cứu này, những điểm dưới
đây hướng dẫn công việc của Ủy ban Nòng cốt:
A.
Mục đích:
Mục đích của cuộc
nghiên cứu là thu thập thông tin từ anh em Tu Huynh trong Dòng về ơn gọi, việc đào
tạo và các tác vụ. Những tài liệu, kiến nghị, báo cáo sẽ được trình cho cha Tổng
Quyền và Trụ sở trung ương, và sẽ giúp cho việc thiết kế công việc của Đại hội
Tu Huynh quốc tế theo lời mời gọi của Tổng Hội Roma, 2010, số 18.
B.
Tiến trình:
Ủy ban Nòng cốt có
trách nhiệm thiết kế một tiến trình lắng nghe, suy nghĩ, đối thoại, ngõ hầu bảo
đảm rằng những thông tin thu lượm được sẽ phản ánh những kinh nghiệm của anh
em, độc đáo đối với anh em cũng như trong Tỉnh Dòng và trong các nền văn hóa
khác nhau. Dựa vào tính phong phú đa dạng của các nền văn hóa, truyền thống và tác
vụ của anh em Tu Huynh trong Dòng, việc nghiên cứu phải đặc biệt quan tâm và cảm
thông đến tất cả anh em thuộc mọi thực thể trong Dòng. Những thành viên trong Ủy
ban Nòng cốt cùng với anh em khác trong các Tỉnh Dòng sẽ hỗ trợ trong việc khai
triển lịch trình và sắp đặt những điều cần thiết liên quan đến thời khóa biểu, nơi
ăn ở, đi lại, tài chính, vv…
Để tiến trình nghiên cứu
được kỹ lưỡng theo như bản chất đòi hỏi, những cuộc họp địa phương đầu tiên được
tổ chức ở Hoa Kỳ và Canada. Từ những kinh nghiệm này, Ủy ban Nòng cốt nhận định
rằng tiến trình và câu hỏi thảo luận đã được thích hợp. Sau đó, toàn bộ chương
trình nghiên cứu được thực hiện trong toàn Dòng.
Tất cả các cuộc họp của
Ủy ban Nòng cốt diễn ra qua điện thư, ngoại trừ Hội nghị ở Lima khi Ủy ban đích
thân gặp cha Tổng Quyền.
C.
Câu hỏi thảo luận:
Để mục đích thực sự của
việc nghiên cứu không thay đổi, một loạt những câu hỏi mở đã được soạn và được
cha Tổng Quyền chấp thuận. Những câu hỏi này cung cấp cách đơn giản như là hướng
dẫn tập trung suy tư chứ không giới hạn
cuộc thảo luận. Đính kèm theo bản tường trình này là danh sách câu hỏi được soạn
bằng tiếng Anh, Pháp và Tây Ban Nha, được phân phát cho tất cả mọi người tham dự.
D.
Hình thức thảo luận:
Phần lớn các cuộc thảo
luận diễn ra giữa Anh em ở các địa phương tập trung ở các Tỉnh Dòng và các vùng.
Ở Mỹ, anh em từ 4 Tỉnh Dòng thảo luận với nhau. Ở Lima, các Tu huynh khắp nơi gặp
nhau trong các phiên họp khoáng đại (với thông dịch viên) và trong các nhóm
ngôn ngữ.
E.
Cơ cấu thông tin:
Để cha Tổng Quyền nắm
được thông tin tiến trình nghiên cứu, các báo cáo định kỳ, bao gồm cả báo cáo cuộc họp
các vùng, được trình lên cha Ed Ruane, OP., đại diện Tổng Quyền và sau đó là cha
Dominic Izzo, OP, Phụ tá Tổng Quyền tại Hoa Kỳ và Phụ tỉnh Việt Nam.
F.
Khung thời gian:
Khung thời gian để hoàn thành và trình lên cha
Tổng Quyền và Trụ sở Trung Ương là 01.09.2013. Một bản tóm lược của tiến trình
nghiên cứu đã được trình lên Tổng hội Trogir (2013). Các Bề trên Tỉnh và Phụ Tỉnh
được nhắc nhở để gửi kết quả các cuộc họp trong vùng cho Chủ tịch Ủy ban Nòng cốt
trước ngày 15.4.2013. Các đề tài thảo luận tại Tổng hội được đính kèm bản tường
trình này.
G.
Những kiến nghị:
Sau khi đã kết thúc cuộc
nghiên cứu, kèm theo các bá cáo của các buổi họp cấp miền, các kiến nghị chung
kết đã được soạn thảo và được kèm theo bản tường trình này, và đệ lên Tổng quyền
và Trụ sở Trung ương của Dòng.
III.
Những phát hiện
A.
Tham dự viên:
Tính tới 15.5.2013, đã
có 9 cuộc họp vùng của Anh em đại diện cho 24 trong 51 Tỉnh Dòng và phụ tỉnh,
theo danh sách dưới đây:
1.
Acgentina tháng 5, 2013
2.
Canada tháng 5, 2012
3.
Congo tháng 12,2012
4.
Lima tháng 10, 2012
5.
Mexico tháng 6, 2012
6.
Ba Lan tháng 10, 2012
7.
Toulouse tháng 1, 2013
8.
Hoa kỳ tháng 3, 2012
9.
Việt Nam tháng 6, 2012
Tới ngày 15.5.2013, 180
Tu Huynh đã tham gia vào việc nghiên cứu hoặc cá nhân hoặc qua phỏng vấn cá
nhân hoặc các phương tiện truyền thông khác. Dựa theo thống kê tính tới ngày
31.12.2012, con số này tượng trưng 52% các Tu huynh toàn dòng. Các kiến nghị từ
các cuộc họp được bao gồm trong bản tường trình này.
B.
Con số thống kê ngày 31.12.2012:
Kèm
theo tường trình này là Bản thống kê trong Dòng và cách riêng về Anh em Tu
huynh từ 1980 đến 2012. Dưới đây là những điểm đáng lưu ý:
1.
Tới ngày 31.12.2012, anh em Tu huynh chiếm 5,7% tổng số anh em.
2.
Số Tu huynh giảm sút 59%, so với 20% Tư giáo trong cùng thời gian. Tính ra số
giảm sút các Tu Huynh nhiều gấp ba lần số các Tư giáo trong cùng thời gian thống
kê.
3.
Trong 51 thực thể của Dòng:
-
5 đơn vị không có Tu huynh
- 25 đơn vị có từ 1 – 5 Tu huynh
- 13 đơn vị có 6 – 10 Tu huynh
- 4 đơn vị có 11 - 20 Tu huynh
- 3 đơn vị có 21 – 30 Tu huynh
- 1 đơn vị có 31- 39 Tu huynh
4. Để hiểu hơn ơn gọi, đào tạo và các tác vụ của anh em
Tu huynh trong Dòng dưới đây là những dữ liệu cần bổ sung:
- Dân số, nghĩa là tuổi, các tập sinh, ngày khấn dòng, bỏ
dòng…
- Chương trình đào tạo
- Các tác vụ
C. Thông cáo báo chí
Sau
nhiều cuộc họp địa phương, thông cáo báo chí đã được chuẩn bị và công bố trên
các website của Tỉnh Dòng, Phụ tỉnh và của Dòng.
D.
Các chủ đề:
Dưới
đây là tám chủ đề được rút ra từ cuộc nghiên cứu :
1. Đổi mới để Tân Phúc Âm hóa:
Cẩn
thận nhìn lại các dữ liệu được rút ra từ những cuộc họp mặt Tu Huynh lịch sử
này, một chủ đề bao trùm nổi lên mời gọi toàn Dòng đổi mới và phục hồi ơn gọi Tu
huynh để tham gia công cuộc Tân Phúc Âm hóa (Tường trình về tình hình của Dòng cho Tổng hội Trogir năm 2013, số 3).
Thách thức này là một thời điểm đầy ân sủng, khi các Anh em, là những người làm
chứng tá của sự hiến thân cho Lời Chúa, thảo luận sức mạnh của đặc sủng Dòng đi
rao giảng cho thế giới và vai trò phê phán và chủ động của họ trong sứ vụ này. Cái
nhìn này nêu bật rằng các Anh em hiểu biết những nhu cầu của Giáo Hội có thể được
đáp ứng nhờ đặc sủng của Dòng và đặc biệt nhờ vai trò trọng yếu của họ trong cuộc
Tân Phúc âm hóa. Những thách thức cụ thể đối diện với việc hồi sinh ơn gọi, đào
tạo và các tác vụ của anh em Tu Huynh khi Dòng chuẩn bị cho Tân Phúc Âm hóa được
nhận diện trong các chủ đề cụ thể dưới đây.
2. Căn tính và phẩm giá của ơn
gọi:
Trong
một vài thực thể của Dòng, căn tính và phẩm giá của ơn gọi Tu Huynh là người được
thánh hiến như là thành viên đầy đủ trong Dòng, được tôn trọng và có giá trị
cao. Bằng chứng là những đơn vị này vẫn còn nhiều ơn gọi.
Trong
những thực thể khác, phẩm giá của anh em như là thành viên trọn vẹn của cộng
đoàn bị giảm sút và bị đẩy ra bên lề. Trong một số trường hợp, anh em Tu Huynh
bị coi như người làm thuê và được đánh giá qua cái họ làm hơn là qua ơn gọi trong
đời sống Đa Minh. Một số anh em báo cáo những trường hợp thường phải nài xin để
được nhìn nhận trong cộng đoàn, trong khi những anh em khác nói ý kiến của họ bị
gạt qua khi bày tỏ ý kiến về các vấn đề liên quan đến đời sống cộng đoàn và tác
vụ. Người ta nhận thấy có những văn hóa và cách ứng xử tạo thành cơ chế ngăn
cách ơn gọi các Tu huynh khỏi toàn bộ của Dòng hơn là cổ võ căn tính riêng biệt
của ơn gọi. Sự ngăn cách này đã thúc đẩy
sự gạt bỏ anh em Tu Huynh ra bên lề từ sự tròn đầy của đời sống trong Dòng, để
lại ấn tượng trong số những người phân định ơn gọi Đa Minh rằng anh em Tu Huynh chủ yếu là để phụ
giúp cho sứ vụ của Dòng.
Người
ta cũng lo ngại rằng nếu tiếp tục dùng cụm từ “Trợ sĩ” (cooperater brother)
trong nhiều trường hợp sẽ làm cho khoảng cách của Anh em Tu huynh thêm rộng ra
với đời sống Đa Minh.
Một
số anh em nhận định rằng, để chấm dứt chu kỳ gạt bỏ này, việc cần thiết đầu
tiên là học hỏi cách cẩn thận và nghiêm túc những khác biệt và độc đáo của anh
em Tu Huynh cùng với những nét chung của tất cả các anh em Đa Minh. Với ý thức
và hiểu biết đổi mới này về những ân ban anh em mang tới khi đáp lại lời kêu gọi
sống đời sống Tin Mừng trong cộng đoàn, các anh em Tu huynh sẽ có thể đáp ứng tốt
hơn những nhu cầu của Giáo hội hoàn vũ.
3. Đời sống cộng đoàn
Nhiều
anh em nói sự phong phú của lối sống Tin Mừng tròn đầy trong cộng đoàn giúp họ
tiến tới sự thánh thiện. Số khác nói tới giá trị hiện diện của họ mang tới sự
phong phú của việc gặp gỡ và là chứng nhân của đời sống thánh hiến, điều mà tất
cả các Tu sĩ được mời gọi. Theo một số anh em, đời sống cộng đoàn nắm giữ gia sản
phong phú được Thánh Phụ Đa Minh trao lại, nó bao gồm sự lắng nghe, gặp gỡ
trong đời sống huynh đệ với những người khác, cầu nguyện, chiêm niệm và sứ vụ.
Đời sống cộng đoàn được nhìn nhận như là nền tảng cho việc Tân Phúc Âm hóa.
Một
số anh em khác báo cáo kinh nghiệm không được nhìn nhận như là thành viên trọn
vẹn trong cộng đoàn, chẳng hạn, họ không được tham gia vào các cuộc thảo luận của
cả cộng đoàn, phải vất vả tìm chỗ đứng trong cộng đoàn, dùng những lời nói và
hành vi riêng biệt với anh em, họ hiện diện trong dòng như “tu sĩ hạng hai” và
là thành phần phụ thuộc chứ không thực sự cần thiết. Cuộc sống thực sự dấn thân
mời gọi sống Tin Mừng (LCO 189, I) thường bị thiếu vắng trong những cộng đoàn
này, đặc biệt trong những thực thể mà các anh em có kinh nghiệm bị tách ra với
người khác và khỏi đời sống chung. Nền văn hóa loại trừ này thường được những
anh em trẻ tìm hiểu ơn gọi Đa Minh nhận ra khi thăm một số cộng đoàn.
4. Tuyển mộ và cổ võ ơn gọi
Trong
tất cả các báo cáo chuẩn bị cho việc nghiên cứu này, điều quan tâm hàng đầu là
tiến trình tuyển mộ và cổ võ ơn gọi Tu Huynh. Một hằng số đáng kể liên quan đến
các mối quan tâm là sự thiếu rõ ràng về căn tính và phẩm giá ơn gọi cùng với
vai trò cần thiết của Anh em Tu Huynh trong đời sống và sứ vụ của Dòng. Hiện trạng
này tăng thêm mức độ nghi ngờ về tầm quan trọng của ơn gọi Tu Huynh hiện nay và
về sự tồn tại lâu dài của nó trong Dòng. Những điển hình về sự không rõ ràng
này được diễn tả trong việc dùng ngôn ngữ loại trừ, chỉ chú trọng cổ võ ơn gọi
linh mục còn ơn gọi Tu Huynh chỉ là phụ. Thật là thách đố cho những người muốn
tìm hiểu về ơn gọi Tu Huynh qua những tài liệu in ấn hoặc những thông tin trên
các phương tiện truyền thông đại chúng. Họa huần mới có tài liệu nói về ơn gọi
Tu Huynh. Để tuyển lựa và cổ võ làm sống lại ơn gọi Tu Huynh phải làm một hệ thống
mới thật rõ ràng, tập trung đặc biệt và kiên trì hơn, quan tâm hơn tới đời sống
tu trì của anh em.
Quan
trọng hơn nữa trong tiến trình thâu nhận và cổ võ ơn gọi là những cuộc gặp gỡ
giữa các Tu sĩ với nhau và với những người đang tìm hiểu đời sống thánh hiến. Một
số thực thể đã nhận thấy sự gia tăng mối quan tâm tới ơn gọi Anh em, và những
thay đổi tích cực này xảy ra ít là vì hai lý do: a) căn tính của ơn gọi rõ ràng
và hấp dẫn hơn; và b) có một số đông người tìm kiếm đời sống thánh hiến trong
ơn gọi Tu Huynh, tin rằng họ được mời gọi để sống chung, cầu nguyện và thi hành
sứ vụ.
Đa
số những phản hồi chúng tôi nhận được cho đến nay, trong nhiều Tỉnh Dòng không
có anh em Tu Huynh dấn thân cách tích cực trong công tác thâu nhận và cổ võ ơn
gọi. Kết quả là những người tìm hiểu về ơn gọi Tu Huynh lại nhận được thông tin
từ nhãn quan của các tu sĩ tư giáo, bao gồm Giám đốc Ơn gọi, Phụ tá của ngài và
các thành viên trong Ban Ơn gọi, những người không có nhiều cảm nhận về nét đặc
thù của ơn gọi Tu Huynh, cũng không rành rọt và tự tin trong việc trả lời các ứng
sinh. Anh em Tu Huynh cần phải có khả năng cao và trực tiếp dấn thân trong công
tác cổ võ ơn gọi cho Dòng nhằm giúp các ứng sinh hiểu biết đầy đủ về đời sống
các tu sĩ, những người làm nên cộng đoàn Đa Minh.
Thông
tin về ơn gọi Đa Minh được cung cấp cho những người quan tâm bị đặt vấn đề là
thiếu sót và thường tự nhiên tập trung vào sứ vụ của thánh chức hơn là tập
trung vào ơn gọi hướng tới đời sống Đa Minh, và ơn gọi được diễn tả nhờ các tu
sĩ mà một số trong họ sẽ được chịu chức. Trong những hoàn cảnh ấy, cơ hội diễn
tả đầy đủ trải nghiệm ơn gọi Tu Huynh do chính các anh em (như là một thành phần cẩn trọng của tiến trình tuyển mộ cho tất cả mọi
thỉnh sinh) nhiều khi không được cung cấp đầy đủ hoặc chỉ trả lời qua quýt
khi có thắc mắc. Hầu hết, các giải đáp thắc mắc về ơn gọi Tu Huynh đều tập
trung vào công việc đặc thù của họ, hiếm khi trả lời đầy đủ về ơn gọi. Hơn nữa,
có một số ý kiến biểu lộ mối quan tâm đối với những khác biệt trong việc thâu
nhận vào Tập Viện : các ứng sinh Tu Huynh bị hạn chế hơn.
Việc
hạn chế số anh em vào Dòng trong nhiều Tỉnh Dòng cũng góp phần làm mờ nhạt ơn gọi
Tu Huynh. Để chuyển biến tốt hơn trong toàn bộ tiến trình đổi mới này là cần
làm sáng tỏ cốt cách của ơn gọi Đa Minh cho tất cả các tu sĩ, không chỉ riêng
ơn gọi Tu Huynh. Cần nêu bật những yếu tố ràng buộc các tu sĩ với nhau trong cộng
đoàn và trong sứ vụ hơn là tập trung vào các vai trò và chức năng riêng biệt có
thể dẫn tới sự chia rẽ, cách biệt và chia lìa nhau giữa các tu sĩ và trầm trọng
hơn, đẩy anh em Tu Huynh xa hơn với đặc sủng của Dòng. Hiện tượng giáo sĩ trị
và văn hóa loại trừ trong Dòng và Giáo hội cũng như phớt lờ đối thoại trong một
số vấn đề, ví dụ: giảng thuyết, quản trị, sứ vụ, cơ cấu phẩm trật, dựa trên lý
lẽ là Dòng giáo sĩ, được xem như là những hiểm họa gần kề đe dọa việc phục hồi
ơn gọi Tu Huynh cũng như canh tân vai trò giáo dân trong công việc của Dòng
trong Giáo hội.
5. Chương trình đào tạo và người
đào tạo
Nhu
cầu cần phải có một Quy chế Đào tạo anh em Tu Huynh là chủ đề được tranh luận
sôi nổi của những tham dự viên trong các cuộc họp mặt khu vực. Nó được báo cáo
lại rằng có một số đơn vị của Dòng chỉ có chương trình đào tạo sau khi có ứng
viên chuẩn bị gia nhập Tập Viện. Vì một số thực thể có những khó khăn trong việc
nhấn mạnh căn tính của Anh em và tầm quan trọng của ơn gọi Anh em trong Dòng,
những thảo luận này đương nhiên hướng về công tác của anh em với một chút quan
tâm tới việc đào tạo con người cho đời sống Đa Minh.
Một
số Tỉnh Dòng có Quy chế đào tạo riêng, bao gồm những yếu tố chung và riêng cho
tất cả các tu sĩ trong quá trình đào tạo. Một số đơn vị khác có những chương
trình đào tạo tách rời, tuy vẫn liên kết với Quy chế đào tạo của Tỉnh Dòng.
Cần
nhấn mạnh rằng có một nhu cầu xuyên suốt toàn Dòng (như bản tường trình của cha
Tổng quyền cho Tổng hội Trogir năm 2013 cho thấy) nhằm đánh giá nghiêm túc và
thiết kế một chương trình đào tạo để chuẩn bị cho người trẻ cho công cuộc Tân
Phúc Âm hóa qua đời sống Đa Minh trọn vẹn. Chương trình đào tạo dành cho người
trẻ khởi đi từ lần gặp gỡ đầu tiên với một Tu sĩ Đa Minh, sau đó được nhận vào
Tập Viện, khấn Dòng, và chịu chức đối với anh em Tư giáo, được anh em xác định
như là thiết định nền tảng cho đời sống Đa Minh trong tương lai. Chính trong tiến
trình đào tạo này các ứng viên được uốn nắn tiệm tiến theo khuôn mẫu và đặc sủng
của thánh Đa Minh. Việc uốn nắn phải được diễn ra trong một bầu khí huynh đệ,
nơi mà phẩm giá và tự do của các Tu sĩ phải được tôn trọng, phải loại bỏ phẩm
trật và chức vụ, tất cả các Tu sĩ đều có trách nhiệm cho đời sống huynh đệ và “theo Chúa Kitô sống Tin Mừng trong Dòng”
(LCO 189, I).
Một
chủ đề được bàn luận trong các cuộc thảo luận là tầm quan trọng của anh em Tu
Huynh phục vụ trong các đơn vị đào tạo và sống ngay tại các cơ sở đào tạo.
Trong một số Tỉnh Dòng có thể không có anh em Tu Huynh đủ khả năng phục vụ như
người đào tạo, nên cần có liên đới giữa các Tỉnh Dòng có thể cung cấp anh em từ
Tỉnh Dòng khác để phục vụ trong vai trò này.
Như
một phần trong chương trình đào tạo hiến định, một số Anh em thông tin cho biết
những kinh nghiệm về việc nhận được những sứ điệp mâu thuẫn liên quan đến tầm
quan trọng của việc học trong Dòng; một số cảm thấy áp lực khi được hướng dẫn lấy
bằng cấp; những người khác lại thất vọng khi xin phép ghi danh vào các chương
trình học hành hàn lâm. Anh em nhất trí rằng, các năng khiếu, các tác vụ và các
nhu cầu của Tỉnh dòng cần được xem xét khi một Anh em muốn theo đuổi một sứ vụ
đặc thù. Trong khi tất cả các tu sĩ được mời gọi học hành, vì là một trong bốn
cột trụ của đời sống Đa Minh, những lời mời gọi đó không luôn luôn cần thiết
theo đuổi bằng cấp. Sự đa dạng các tác vụ trong Dòng và tài năng phong phú của
Anh em cần được tôn trọng nhằm phục vụ nhu cầu của Giáo Hội. Hiểu như vậy, khả
năng của các anh em dấn thân vào những tác vụ mà thông thường không được các tỉnh
dòng đảm nhận sẽ đưa các anh em tới mức độ sứ vụ mới và đặc biệt trong những
người nghe Lời Chúa nhưng không tin, những người còn ở xa đức tin và đặc biệt
hơn nữa cho những người bên lề xã hội, bị loại bỏ, không được yêu thương và những
người mất hết niềm hy vọng.
Việc
thường huấn sau đào tạo hiến định được anh em nhận định là thiếu thốn trầm trọng
trong hầu hết các chương trình đào tạo. Thường hơn nữa, cơ cấu hỗ trợ trong
chương trình đào tạo hiến định bị thiếu sót để cho anh em mới được bổ nhiệm bị
thương tổn, và nhiều khi những xung khắc giữa những gì họ đã học trong chương
trình và khi họ áp dụng điều đã học vào thực tế công việc nơi họ mới được bổ
nhiệm.
Với
anh em Tu Huynh mức độ tổn thương thường trầm trọng hơn, dẫn đến tình trạng hầu
như ngụp lặn vào công việc, do đó giảm thiểu hoặc bỏ hẳn tiến trình đào tạo thường
huấn của ơn gọi Đa Minh. Sự bỏ rơi này làm gia tăng sự loại trừ và khoảng cách
giữa ơn gọi Tu Huynh và sự hòa nhập tròn đầy vào đời sống Đa Minh. Các anh em đã
hoàn thành tiến trình đào tạo hiến định cần được dìu dắt một thời gian để chắc
chắn rằng họ đã hòa nhập đầy đủ vào đời sống Đa Minh cách tích cực, tròn đầy và
không bị chán nản.
Điều
tối quan trọng cần thiết kế và bổ sung cho toàn bộ chương trình đào tạo là những
người đào tạo có kinh nghiệm về nhân bản, tâm lý, linh đạo và giới tính trưởng
thành cũng như có uy tín để đào tạo những tu sĩ hiện đại, mang những khả năng
phong phú và trải nghiệm vào kinh nghiệm đào tạo. Trong suốt tiến trình đào tạo,
các Tập sinh và Sinh viên cần đến người đồng hành có uy tín, những người hiểu
biết và có thể điều hợp Ơn gọi Đa Minh vào nếp sống của tất cả các tu sĩ. Việc
cắt cử những anh em Tu Huynh vào những công tác trong các ban đào tạo là điều đặc
biệt quan trọng, ngõ hầu tất cả anh em trong chương trình đào tạo (bao gồm sinh
viên Tư giáo và sinh viên Tu huynh) hiểu được đời sống Đa Minh trọn vẹn. Nếu
anh em trong chương trình đào tạo không được sống với Anh em Tu Huynh, họ sẽ
hoàn toàn chỉ hiểu về ơn gọi Tu Huynh qua nhãn quan lịch sử.
6. Tác vụ và Phục vụ
Như
được mô tả trong các cuộc gặp ở cấp vùng và trong các bài thuyết trình, tại nhiều
đơn vị của Dòng, sứ vụ đa dạng của Anh em diễn tả sự phong phú của ơn gọi Đa
Minh trong việc phục vụ Giáo hội qua Tỉnh Dòng và cộng đoàn. So sánh sự khác
nhau giữa sứ vụ hôm nay với trước đây vài thập kỷ cho thấy sự đáp ứng của Dòng
minh chứng Dòng đã đáp ứng những nhu cầu mới trong Giáo Hội. Anh em có thể tìm
được sự phong phú của sứ vụ, thiết lập khả năng đặc thù và diễn tả thế nào trong
đời sống cũng như trong việc phục vụ tha nhân. Đặc tính chung của nhiều anh em
Tu Huynh là họ có nhiều tài năng và khả năng thích nghi để dấn thân vào những sứ
vụ trong và ngoài cộng đoàn.
Trong
lịch sử và tiến trình phát triển, tác vụ của anh em Tu Huynh đã được triển nở đối
với một số người, nhưng lại không dễ dàng hoặc không ít khó khăn đối với những
anh em khác. Những quan niệm cũ và truyền thống về các tác vụ của anh em Tu
huynh trong một vài đơn vị đã gây ra thất vọng cho những người muốn phân định
ơn gọi của mình dưới ánh sáng của những cơ hội hiện đại cho việc loan báo Tin mừng.
Tại
những đơn vị khác, các tác vụ được mở rộng và phát triển, nhờ vậy anh em Tu
Huynh có nhiều cơ hội để đáp ứng những nhu cầu của Tỉnh Dòng và Giáo hội hoàn
vũ. Những anh em tham gia vào cuộc nghiên cứu này đã xác quyết trong việc biểu
lộ cảm nghiệm và ủng hộ việc mở ra những cơ hội rộng rãi cho tác vụ, giúp cho
các tài năng của anh em có khả năng phục vụ cho việc giảng Lời Chúa trong bối cảnh
văn hóa của mình.
Dấn
thân trong những tác vụ mới mẻ và nhận được những huấn luyện cần thiết để chuẩn
bị cho các sứ vụ ấy điều anh em ít khi nhận được hoặc chẳng mấy khi được hỗ trợ
dễ dàng. Nhiều anh em báo cáo kinh nghiệm bị hạn chế vào những vai trò sứ vụ
truyền thống trong khi những anh em Tư giáo lại được khuyến khích đảm đương những
vai trò hiện đại trong tác vụ dựa trên khả năng, sở thích của họ và nhu cầu của
Tỉnh Dòng và Giáo Hội.
Sự
rộng rãi trong việc chọn lựa các tác vụ được xem như là dấu ấn đặc biệt cho ơn
gọi Tu Huynh, đặc biệt trong cái nhìn về những nhu cầu của Giáo hội hôm nay. Với
sự can đảm dấn thân trong ơn gọi Tu huynh, thánh hiến cho Lời, Anh em có nhiều
chọn lựa để rao giảng Lời Chúa tới những biên cương của những người bên lề xã hội,
giữa người nghèo, những người mất tự do và những người bị ghét bỏ giống như
Thánh Mác Tin và thánh Gioan Mai San đã làm. Những anh em tham dự các cuộc họp tại
các vùng đều nhất trí trong lập trường chống lại việc định nghĩa ơn gọi của họ
dựa trên các vai trò phục vụ, thay vì được nhìn nhận từ sự tròn đầy của ơn gọi theo
phẩm giá của người thánh hiến cho Lời như một tu sĩ Đa Minh.
7. Hợp tác giữa các Tỉnh Dòng
Trong
tiến trình thảo luận, nhiều anh em đề nghị thiết lập các cuộc gặp gỡ huynh đệ để
đối thoại, thuyết trình, tĩnh tâm, cổ võ ơn gọi, sử dụng các phương tiện truyền
thông, kế hoạch đào tạo, các chương trình, và tác vụ giữa các Tu huynh với nhau.
Phải
thừa nhận thực trạng và giới hạn của nguồn lực cũng như trách nhiệm lo liệu các
người đào tạo tốt, xa hơn nữa phải thừa nhận rằng lời mời gọi khẩn cấp của cha
Tổng Quyền nhằm phục hồi ơn gọi Tu Huynh trong toàn Dòng, việc hợp tác liên tỉnh
giữa các thực thể của Dòng, có thể rất có ý nghĩa để đạt được kết quả mong muốn
này.
Anh
em cũng lưu ý rằng để dễ dàng đạt mục đích này, một Tổng đặc trách cổ võ ơn gọi
với các phụ tá ở địa phương cần được bổ nhiệm để làm việc cách đặc biệt cho nhu
cầu này, đặc biệt là khi nhu cầu to lớn hơn khả năng mà một thực thể có thể chu
toàn. Nếu không có một cái nhìn bao quát, thì không bao giờ có thể thực hiện những
khuyến nghị này.
Mang
anh em Tu huynh đến với nhau để gặp gỡ, đối thoại thực sự và trong cầu nguyện,
nhằm đương đầu với những thách đố và cho kế hoạch tương lai với sự tự tin và dấn
thân, là một điều được đánh giá và nhắc tới nhiều lần như là một điểm nhấn của
các cuộc họp cấp miền.
Mô
hình của đời sống huynh đệ qua lắng nghe, gặp gỡ, cầu nguyện và nghiên cứu dẫn
tới một khám phá chung của sự phong phú của ơn gọi Tu huynh và vai trò sống còn
của Dòng phục vụ cho Tân Phúc Âm hóa phải được bổ sung trong mỗi thực thể của
Dòng như là một sáng kiến chiến lược có thể dùng canh tân Dòng như lời mời gọi
của Bản Tường trình của cha Tổng Quyền năm 2013, số 3.
8. Điều hành và lãnh đạo
Trong
các cuộc họp cấp miền, Anh em nhận thấy những thay đổi tích cực tiệm tiến những
vai trò của họ trong sứ vụ, trong điều hành và quản trị cả ở cấp địa phương
cũng như cấp Tỉnh Dòng trong Dòng kể từ Tổng Hội ở Chicago năm 1968. Những thỉnh
nguyện, ủy nhiệm, bình luận, khuyên nhủ và đề nghị trong các Tổng hội tiếp
theo: Madonna del’ Arco, 1974; Quezon City, 1977; Mexico, 1992; Bologna, 1988;
Providence, 2001; Krakow, 2004, gồm cả Krakow Commission ; Bogota, 2007;
và Rôma, 2010 tiếp tục soi sáng cho toàn Dòng về việc cần phải hội nhập anh em
Tu Huynh cách sâu xa hơn vào trong đời sống và điều hành và cổ võ ơn gọi. Ngoại
trừ quyền thụ cử trong một vài cuộc bầu cử, rất ít cuộc can thiệp liên quan đến
anh em Tu huynh tại các Tổng Hội được chấp thuận như là chỉ thị hay quy chế. Kết
quả là không có thẩm quyền pháp lý hoặc trách nhiệm nào cho việc lưu tâm thực
thi các đề nghị ấy.
Số
anh em Tu huynh trong Dòng tiếp tục giảm dần. Hiện tại, số anh em Tu huynh chỉ
chiếm khoảng 5.7% tổng số anh em trong Dòng. Anh em Tu huynh biến mất hoàn toàn
ở một số thực thể của Dòng và liên tục suy giảm trong những thực thể khác là một
nỗi lo lắng và được coi như là hiểm họa tới căn tính cốt lõi của toàn Dòng.
Đáp
lại quan tâm này, Tổng Hội Rôma 2010 kêu gọi một Đại hội quốc tế (số 218) nhằm
“tập trung đánh giá lại và đổi mới ơn gọi
và sứ vụ của Anh em Tu huynh Đa Minh cho thời đại hôm nay”. Theo sự hướng dẫn
của cha Tổng Quyền, đại hội này phải dời lại để tạo cơ hội cho Anh em tập trung
thảo luận tất cả các khía cạnh về đời sống của anh em ngõ hầu xác định những vấn
đề cần được nói đến trong Đại hội Tu huynh quốc tế.
Trong
khi kinh nghiệm của các cuộc họp cấp miền rất là tích cực và sáng sủa, đặc biệt
dưới ánh sáng của Tân Phúc Âm hóa, cuộc đối thoại tiếp theo sẽ chỉ có ảnh hưởng
hạn chế đối với sự can thiệp khẩn cấp nhằm ngăn cản sự biến mất ơn gọi các Anh
em Tu huynh trong Dòng. Vọng lại lời kêu gọi trong các cuộc họp cấp miền là đề
nghị, đứng trước viễn cảnh ơn gọi Tu huynh suy sụp, cha Tổng Quyền và Trụ sở
trung ương cần hành động dứt khoát nhằm ngăn chặn xu hướng ấy. Việc bổ nhiệm một
vị đặc trách cổ võ ơn gọi Tu huynh để phục vụ cho toàn Dòng, tương tự như vị đặc
trách các Đan sĩ, Nữ tu hoạt động và Huynh đoàn giáo dân thường được đề cập đến.
Vị trí này có thể phục vụ việc thúc đẩy nhằm ảnh hưởng thay đổi tích cực và để
bênh vực ở tầm mức điều hành cấp cao trong Dòng trong khi cũng vẫn phục vụ các
thực thể của Dòng trong việc phục hồi.
Hơn
nữa, có cũng có đề nghị bổ nhiệm những vị đặc trách cấp miền, chịu trách nhiệm
trực tiếp với cha Tổng Quyền và ban Cố vấn ; nếu được chấp thuận, vị này
có thể tạo ra mạng lưới giữa các Tỉnh Dòng, các vùng - miền hoặc các nền văn
hóa để giúp cho việc phục hồi ơn gọi (Xem
Relatio 2013, số 110). Việc chỉ định các Đặc trách ơn gọi Tu huynh cấp Tỉnh
Dòng được xem là bất khả thi, vì trước hết, nguồn lực hạn chế hoặc không có, và
trong các Tỉnh Dòng khác, căn tính của ơn gọi Tu huynh hoặc ít được biết đến hoặc
hoàn toàn mù tịt. Hơn nữa, những bổ nhiệm
này bị lệ thuộc vào quyền bính của chính thực thể ấy. Nếu thiếu nhận thức về sự
khẩn trương, những việc bổ nhiệm ấy không được đặt vào chỗ ưu tiên và ít có khả
năng sẽ được thực thi.
Một
số tỉnh Dòng thông tin rằng, việc tuyển mộ các ứng sinh theo đuổi ơn gọi Tu
huynh không còn nữa. Đáng tiếc thay, lý do không nhận ơn gọi Tu huynh do các thực
thể này đưa ra là: “Chúng tôi không thâu
nhận ơn gọi Tu huynh bởi vì chúng tôi chẳng biết làm gì cho họ.” Phải chăng
sự thiếu vắng anh em Tu huynh tại một số thực thể hoặc sự dửng dưng đối với giá
trị của ơn gọi và sự hiện diện của họ trong Dòng đã góp phần làm biến mất sự hiện
diện Đa Minh trong những thực thể này? Anh em tham dự các cuộc họp vùng – miền
nói lên những băn khoăn, nếu tình trạng này lan truyền đến các thực thể khác của
Dòng, ơn gọi Tu huynh sẽ biến mất và ơn gọi này sẽ chỉ còn được tôn thờ nơi các
vị Thánh, Chân phước và Tử đạo của chúng ta mà thôi.
Chúng
ta nên đọc lại những lời từ Tổng Hội Quezon City, 1977, chương 5, số 62:
“Nơi
nào anh em Tu huynh không tham gia sống động và dấn thân tích cực vào việc tông
đồ của Dòng, hoặc không được khuyến khích tham gia tròn đầy vào đời sống và tác
vụ của Dòng, theo như ý muốn của Dòng như đã được diễn tả rõ ràng trong Hiến
pháp (xem LCO 100, I và II), thì Dòng chúng ta, như ý định của Thánh Phụ Đa
Minh, bị suy giảm trong lãnh vực này, và ngay cả bản chất của lời khấn chung của
chúng ta cũng thế.”
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét